Khi giao tiếp bằng tiếng Anh, bạn có bao giờ bối rối vì người bản xứ nói một đằng nhưng ý họ lại là một nẻo? Chẳng hạn, bạn mời một đồng nghiệp người Mỹ đến dự tiệc và nhận được câu trả lời "Maybe, I'll see if I can make it" (Có lẽ, tôi sẽ xem mình có đến được không). Bạn chờ đợi trong hy vọng, nhưng rồi người đồng nghiệp không xuất hiện. Hóa ra, "maybe" thực ra có nghĩa là "no" trong nhiều trường hợp! Đây chính là kiểu nói giảm nói tránh – hay cách nói vòng vo lịch sự – rất phổ biến trong văn hóa Anh - Mỹ. Để tránh hiểu lầm, người học tiếng Anh cần hiểu thói quen giao tiếp tế nhị này.
Người phương Tây, đặc biệt người Anh, nổi tiếng về sự lịch sự và tránh làm mất lòng người khác trong giao tiếp. Thay vì từ chối thẳng hoặc bày tỏ sự không đồng ý một cách trực diện, họ thường sử dụng những cụm từ uyển chuyển. Mục đích là giảm nhẹ thông điệp tiêu cực hoặc nhạy cảm. Văn hóa Anh - Mỹ coi trọng việc giữ phép lịch sự và tôn trọng cảm xúc của người nghe, nên họ hiếm khi nói "Không" một cách cộc lốc. Thay vào đó, người ta sẽ dùng những lời lẽ nghe có vẻ trung lập hoặc tích cực hơn để truyền đạt ý "không" hoặc "không thích".
Chẳng hạn, người Anh nổi tiếng hay "understatement" (nói giảm). Nếu họ gặp chuyện tồi tệ, họ có thể chỉ nói "Well, that's not ideal" (Chuyện này không được lý tưởng cho lắm) – một cách nói nhẹ nhàng thay vì kêu ca ầm ĩ. Người Mỹ cũng có xu hướng tránh lời từ chối trực tiếp để giữ bầu không khí thoải mái. Ví dụ, sếp người Mỹ có thể nói "I'll think about it" (Tôi sẽ nghĩ về điều đó) thay vì "Tôi không đồng ý", nhằm tránh làm nhân viên mất tinh thần.
Dưới đây là một số câu nói lịch sự kiểu Anh - Mỹ phổ biến và cách hiểu đúng:
"Maybe" hoặc "Perhaps" – Người bản xứ thường trả lời "Maybe" (có lẽ) khi không muốn nói thẳng "No". Ví dụ, nếu bạn rủ một người bạn Anh đi uống cà phê và họ đáp "Maybe another time" (Để khi khác nhé), khả năng cao là họ đang từ chối khéo. Tương tự, "Perhaps" cũng mang tính chất lấp lửng tương tự. Đừng quá hy vọng "maybe" nghĩa là có 50% sẽ thành "yes" – đa phần trường hợp, đó là một cách nói lịch sự để không phải nói "no" trực tiếp.
"I'll let you know" – Cụm này nghĩa đen là "Tôi sẽ báo cho bạn biết sau". Nghe có vẻ người nói vẫn cân nhắc, nhưng thực tế nhiều khi đó là lời từ chối gián tiếp. Ví dụ bạn đề nghị: "Chủ nhật này đi xem phim nhé?" và đồng nghiệp trả lời "Sounds fun, I'll let you know." (Nghe vui đó, để tôi báo bạn sau nhé). Nếu họ không chủ động nhắc lại, rất có thể họ không có ý định đi. Người nói dùng câu này để tránh phải nói "Tôi không đi được" ngay lúc đó.
"That's interesting." – Khi người Anh hoặc Mỹ thốt lên "interesting" (thú vị thật) với giọng điệu bình thản, có khi họ không thực sự thấy thú vị đâu. Đây thường là cách phản ứng lịch sự khi nghe ý kiến mà họ không đồng tình hoặc không mấy ấn tượng. Thay vì nói "Tôi không đồng ý" hoặc "Thật nhảm nhí", họ chọn từ "interesting" để chuyển chủ đề hoặc kết thúc ý kiến của bạn một cách nhã nhặn. Nếu một đồng nghiệp Anh nói ý tưởng của bạn "interesting", hãy lắng nghe giọng điệu: có thể họ thực lòng, nhưng cũng có thể đó là phép lịch sự xã giao.
"Not bad." – Người Anh có thói quen độc đáo: khen mà như chê. Ví dụ, nếu họ thưởng thức món ăn bạn nấu và nhận xét "Not bad at all!" (Không tệ chút nào!), thực ra đó là lời khen. Trong văn hóa nói chuyện của người Anh, "not bad" thường tương đương với "khá tốt" hoặc "tuyệt". Họ hiếm khi dùng những từ quá cường điệu như "amazing" trong những tình huống bình thường, mà thích dùng cách nói khiêm tốn hơn. Điều này đôi khi khiến người nước khác hiểu lầm, tưởng rằng "không tệ" nghĩa là bình thường chứ không phải khen.
"I appreciate your idea, but..." – Khi người Mỹ muốn phủ định một đề xuất, họ thường mở đầu bằng lời ghi nhận để giảm nhẹ sự phản đối. Ví dụ sếp của bạn nói: "I appreciate your idea, but maybe we should consider other options." (Tôi trân trọng ý tưởng của anh, nhưng có lẽ chúng ta nên cân nhắc phương án khác). Phần trước dấu phẩy là lời khen xã giao, và từ "but" đã báo hiệu rằng ý kiến của bạn sẽ không được chọn. Đây là cách người Mỹ đưa ra phản hồi tiêu cực một cách mềm mỏng, để người nghe không cảm thấy bị bác bỏ thẳng thừng.
"It might be difficult." – Nếu bạn nghe đồng nghiệp người Anh nói câu này về một kế hoạch nào đó, hãy cẩn thận: rất có thể họ đang muốn nói "Chuyện đó gần như không thể" nhưng lại ngại nói thẳng. Người Anh có xu hướng dùng những từ như "a bit", "a little", "might, may" để giảm mức độ nghiêm trọng. Ví dụ, bạn đề xuất một deadline gấp và sếp người Anh đáp "That might be a bit difficult to achieve" (Điều đó có thể hơi khó đạt được). Thực ra ý của ông ấy là "Điều đó không khả thi đâu".
Lời mời kiểu "xã giao" – Người Anh - Mỹ đôi khi có những câu mời mọc xã giao không nhất thiết phải hiểu theo nghĩa đen. Chẳng hạn, người Anh thường nói "We must have you over for dinner sometime." (Chúng ta nhất định phải mời bạn đến ăn tối một hôm nào đó). Nghe thì giống như một lời mời, nhưng nếu không có thời gian cụ thể, rất có thể họ chỉ nói cho lịch sự chứ chưa chắc có ý định hẹn thật. Tương tự, câu "Let's get together soon." (Hẹn sớm gặp lại nhau nhé) khi chia tay cũng là phép lịch sự chung chung. Người nghe không nên kỳ vọng quá nhiều trừ khi đối phương liên hệ cụ thể sau đó.
Trước kiểu nói giảm nói tránh, điều quan trọng là bạn phải nhạy bén ngữ cảnh và giọng điệu. Nếu một người bản xứ trả lời bạn bằng những cụm từ mơ hồ như "maybe", "we'll see", "I'll try", hãy hiểu rằng khả năng họ không đồng ý khá cao. Đừng thất vọng hay tức giận vì nghĩ họ "không giữ lời" – thực ra họ đã từ chối một cách lịch sự rồi. Thay vào đó, hãy chuẩn bị sẵn phương án khác hoặc lời mời khác nếu cần.
Làm sao để phản hồi khi bạn nhận được câu trả lời gián tiếp? Dưới đây là vài gợi ý:
Xác nhận lại một cách tinh tế: Nếu bạn thật sự cần biết chắc câu trả lời, bạn có thể hỏi lại một cách lịch sự. Ví dụ: "Mình hiểu, chắc cậu bận. Nếu không tiện thì không sao đâu, nhưng cho mình biết trước thứ Sáu nhé?" Câu này vừa cho đối phương một lối thoát (nếu bận có thể từ chối), vừa giúp bạn có hạn chót để lên kế hoạch.
Chấp nhận và chuyển chủ đề: Thông thường, cách hay nhất là đọc được "ẩn ý" và không làm khó người ta. Nếu đồng nghiệp nói "Maybe I'll join later", bạn có thể mỉm cười đáp "OK, nếu rảnh cứ ghé nhé!" rồi không nhắc lại nữa. Như vậy bạn thể hiện rằng mình hiểu ý và không gây áp lực, đồng thời vẫn giữ thái độ thân thiện.
Học cách từ chối lịch sự: Song song với việc hiểu người khác, bạn cũng nên tập sử dụng những câu nói giảm nói tránh khi cần thiết. Trong văn hóa Anh - Mỹ, nói "No" thẳng thường bị xem là thô lỗ trong nhiều tình huống. Vì vậy, bạn có thể nói "I'm not sure I can..." (Tôi không chắc mình có thể...), "I would love to, but..." (Tôi rất muốn nhưng...), hoặc "Maybe another time." để từ chối lời mời một cách nhẹ nhàng. Ví dụ, nếu bạn không thể tham dự một buổi họp mặt, thay vì "Tôi bận, tôi không đi", hãy nói "I'd love to join, but I have other plans that day. Maybe next time!" (Mình muốn tham gia lắm, nhưng hôm đó mình có kế hoạch khác mất rồi. Để lần sau nhé!).
Quan sát và học hỏi: Cách tốt nhất để thành thạo hiểu và dùng lối nói vòng vo lịch sự là quan sát người bản xứ. Xem phim, chương trình truyền hình hoặc trong môi trường làm việc quốc tế, hãy để ý khi nào họ nói thẳng, khi nào họ nói uyển chuyển. Dần dần, bạn sẽ "đọc vị" được những cụm từ như "not really", "not quite", "maybe" v.v. và phản ứng phù hợp.
Tóm lại, "maybe" nhiều khi đúng là "no", nhưng đằng sau đó là cả một nghệ thuật giao tiếp tinh tế. Việc hiểu cách nói giảm nói tránh của người Anh - Mỹ sẽ giúp bạn tránh hiểu lầm và giao tiếp tự tin hơn. Hãy nhớ chú ý đến ngữ cảnh và ẩn ý sau lời nói, bạn sẽ dần "giải mã" được những thông điệp thực sự trong giao tiếp tiếng Anh!