Nhiều người học tiếng Anh ở Việt Nam mong muốn nói tiếng Anh với giọng Mỹ chuẩn để giao tiếp tự tin và chuyên nghiệp hơn. Tuy nhiên, do ảnh hưởng của tiếng mẹ đẻ, người Việt thường mắc một số lỗi phát âm đặc trưng khiến giọng nói chưa "Tây" như mong đợi. Đừng lo lắng – việc nhận biết những lỗi phổ biến này là bước đầu tiên để cải thiện. Hãy cùng điểm qua các lỗi phát âm thường gặp của người Việt khi nói tiếng Anh (đặc biệt nếu bạn muốn luyện giọng Mỹ), và cách khắc phục chúng.
Đây có lẽ là lỗi phát âm phổ biến nhất. Trong tiếng Việt, nhiều từ kết thúc bằng nguyên âm hoặc âm cuối không được bật rõ, nên người Việt có xu hướng bỏ qua âm cuối khi nói tiếng Anh. Ví dụ, từ "nice" /nais/ có âm /s/ cuối nhưng nhiều bạn chỉ nói thành "nai", hoặc "meet" /mi:t/ có âm /t/ cuối nhưng lại phát âm như "mi". Lỗi này khiến người nghe bản xứ có thể hiểu nhầm: "ice" thay vì "eyes", "no" thay vì "nose", v.v.
Cách khắc phục: Hãy tập thói quen phát âm rõ phụ âm cuối của mỗi từ. Bạn có thể luyện bằng cách đọc chậm từng từ, nhấn mạnh âm cuối rồi tăng tốc dần. Nghe người bản ngữ nói và chú ý họ kết thúc từ như thế nào. Một mẹo hữu ích là luyện theo cụm: nối âm cuối của từ này với âm đầu của từ sau. Ví dụ: thay vì nói rời rạc "look at", hãy tập nói liền "lookat". Ban đầu, hãy nói quá lên một chút để chắc chắn bạn không nuốt mất âm cuối, sau đó dần dần trở về cách nói tự nhiên. Ngoài ra, hãy để ý đặc biệt đến âm /s/ ở cuối các danh từ số nhiều hay động từ ngôi thứ ba số ít. Nhiều người hoặc là quên không thêm /s/, hoặc thêm /s/ bừa bãi mọi nơi. Hãy nhớ chỉ phát âm /s/ khi cần thiết (ví dụ "books" phải có /s/ cuối, nhưng "book" thì không có).
Lỗi thứ hai là tự động "Việt hóa" cách phát âm những âm tiếng Anh lạ thành âm gần giống trong tiếng Việt. Người Việt thường thay thế các âm tiếng Anh bằng âm tiếng Việt nghe na ná. Ví dụ, nguyên âm đôi /ei/ trong "date" hay "make" có thể bị đọc thành "đết" hoặc "mết" (do trong tiếng Việt "ê" hoặc "ây" gần giống /ei/ nhưng không hoàn toàn đúng). Tương tự, âm /əʊ/ trong "go" hoặc "hope" dễ bị đọc thành "gô" (go -> "gô") hay "hốp". Âm /ð/ (như "the", "father") nhiều bạn phát âm sai thành âm "d" hoặc "gi"; chẳng hạn "together" /təˈgeðə/ lại nói thành "tu ge dờ". Ngay cả từ đơn giản như "yellow" cũng từng bị đùa rằng người Việt hay đọc thành "da lo" (do âm y và âm /l/ chưa chuẩn).
Cách khắc phục: Trước tiên, bạn cần làm quen với bảng phiên âm quốc tế (IPA) của tiếng Anh – đặc biệt là những âm không có trong tiếng Việt. Hãy học cách đặt lưỡi, môi, răng để tạo ra âm đúng. Ví dụ: với âm /θ/ như trong "thank", hãy tập đặt lưỡi giữa răng và thổi hơi (không rung dây thanh); còn âm /ð/ như trong "this", cũng đặt lưỡi giữa răng nhưng có rung dây thanh quản. Bạn có thể soi gương khi phát âm để chắc chắn miệng mình đặt đúng vị trí. Ngoài ra, hãy nghe và nhại lại người bản xứ thật nhiều. Chọn một số từ mẫu cho mỗi âm khó, nghe phát âm chuẩn trên từ điển hoặc video rồi tập nói theo. Ví dụ, luyện âm /ʃ/ bằng cách nói các từ như "ship, she, shop" sao cho khác với "sip, see, sop". Kiên trì luyện từng âm một, dần dần bạn sẽ phá bỏ thói quen Việt hóa.
Tiếng Việt là ngôn ngữ đơn âm tiết có thanh điệu, trong khi tiếng Anh là ngôn ngữ đa âm tiết và có trọng âm từ. Nhiều người Việt nói tiếng Anh nhưng không nhấn trọng âm, hoặc nhấn sai âm tiết, khiến người nghe rất khó hiểu. Hãy tưởng tượng một câu tiếng Việt mà không có dấu sắc, huyền, hỏi, ngã gì cả – người nghe sẽ thấy kỳ lạ thế nào. Tương tự, người bản xứ sẽ cảm thấy câu tiếng Anh của bạn thật "đều đều" nếu thiếu trọng âm.
Cách khắc phục: Khi học một từ mới, đừng chỉ học cách viết, hãy học cả trọng âm của từ đó. Thói quen tốt là luôn tra từ điển Anh-Anh, chú ý dấu trọng âm (') trước âm tiết được nhấn. Ví dụ: "important" nhấn vào "por", hay "develop" nhấn vào "ve". Hãy tập phát âm từ nhiều lần cho tới khi bạn có thể nhấn đúng một cách tự nhiên. Một mẹo nhỏ: ghi chú lại trọng âm của những từ bạn thường nhấn sai và ôn tập thường xuyên. Ngoài ra, bạn cũng có thể học các quy tắc trọng âm căn bản (chẳng hạn danh từ 2 âm tiết thường nhấn âm tiết đầu, động từ 2 âm tiết thường nhấn âm thứ hai), tuy nhiên luôn có ngoại lệ nên từ điển vẫn là đáng tin cậy nhất. Khi nói câu, hãy cố gắng nhấn những từ quan trọng trong câu (thường là danh từ, động từ chính, tính từ) để câu nói có nhịp điệu rõ ràng hơn.
Một đặc trưng giúp phân biệt người nói tiếng Anh tự nhiên là họ biết nối âm giữa các từ trong câu. Trái lại, nhiều người học Việt Nam có xu hướng nói rời rạc từng từ một, có thể vì sợ sai hoặc chưa quen. Kết quả là câu nói thiếu sự mượt mà, nghe "rất học sinh". Ví dụ, một người mới học có thể nói chậm rãi: "I – need – a – cup – of – tea." từng từ tách biệt, trong khi người bản xứ sẽ nói nhanh hơn và nối: "I need_a cup_of tea." (nối âm /d/ của "need" sang "a", nối âm /p/ của "cup" sang "of").
Cách khắc phục: Trước hết, bạn hãy tìm hiểu qua về các quy tắc nối âm cơ bản trong tiếng Anh. Ví dụ: phụ âm đứng trước nguyên âm thì nối (an + apple -> "an_apple"), hai phụ âm giống nhau đứng cạnh thì thường chỉ phát âm một (big game -> "bi(g) game"), v.v. Sau khi nắm lý thuyết, cách tốt nhất vẫn là luyện tập bằng cách nghe và bắt chước. Hãy nghe các đoạn hội thoại chậm, xem transcript để thấy họ nối âm chỗ nào, rồi tập nói theo. Bạn có thể bắt đầu với các video hoặc phim có phụ đề, tập nối âm từng câu một cho đến khi trôi chảy. Ngoài ra, việc luyện shadowing (nghe câu tiếng Anh và lập tức nhại lại với cùng tốc độ, ngữ điệu) rất hiệu quả để hình thành thói quen nối âm tự nhiên. Dần dần, bạn sẽ thấy câu tiếng Anh của mình trôi chảy hơn hẳn.
Ngữ điệu (intonation) là "linh hồn" của câu nói, thể hiện cảm xúc và ý nhấn mạnh của người nói. Tiếng Việt có thanh điệu trên từng từ, còn tiếng Anh có ngữ điệu trên toàn câu. Nhiều người Việt nói tiếng Anh khá đều giọng, gần như phẳng về cao độ, khiến câu nói thiếu sức sống và đôi khi làm người nghe khó nắm bắt ý. Chẳng hạn, khi bạn giới thiệu bản thân mà giọng đều đều, người nghe có thể cảm thấy bạn không hào hứng.
Cách khắc phục: Hãy tập nhận biết và sử dụng ngữ điệu trong câu tiếng Anh. Nguyên tắc chung: câu hỏi Yes/No thường lên giọng ở cuối câu (ví dụ: "Do you like it?" – giọng cao dần ở cuối), còn câu kể hay câu hỏi Wh- thường xuống giọng cuối câu. Bạn cũng có thể thể hiện cảm xúc qua ngữ điệu: nhấn giọng cao hơn ở từ bạn muốn nhấn mạnh, lên giọng khi ngạc nhiên, xuống giọng khi buồn bã... Một bài tập hay là nghe các đoạn hội thoại hoặc bài diễn thuyết của người Mỹ, chú ý chỗ nào họ nhấn giọng, chỗ nào lên xuống. Sau đó, thu âm lại giọng mình khi nói cùng một đoạn và so sánh. Ban đầu có thể hơi "diễn", nhưng luyện tập sẽ giúp bạn dần dần có ngữ điệu tự nhiên hơn. Đừng ngại "diễn cảm" một chút khi nói tiếng Anh – điều đó giúp bạn giống người bản xứ hơn rất nhiều.
Kết luận: Luyện phát âm giọng Mỹ là một quá trình đòi hỏi sự kiên trì, nhưng hoàn toàn nằm trong tầm tay nếu bạn tập trung vào đúng điểm cần cải thiện. Trên đây là những lỗi phát âm phổ biến mà người Việt hay mắc phải và cách khắc phục. Hãy kiên nhẫn luyện tập từng ngày: nghe nhiều, nói nhiều và không sợ mắc lỗi. Dần dần, bạn sẽ thấy phát âm của mình tiến bộ rõ rệt, lời nói tự nhiên và "Mỹ" hơn. Quan trọng nhất, đừng quên rằng mục tiêu cuối cùng là giao tiếp hiệu quả – phát âm chuẩn giúp người nghe hiểu đúng ý bạn và cuộc trò chuyện trở nên suôn sẻ. Chúc bạn sớm chinh phục được giọng Mỹ như mong muốn!